toi da sai lam

Đầu năm 2018, mối tình tay ba giữa Nam Em - Trường Giang - Nhã Phương từng tốn không ít giấy bút mực báo chí. Đến tháng 1/2020, người đẹp gốc Tiền Giang tiếp tục gây xôn xao khi bị nữ ca sĩ Bảo Trân tố là "tiểu tam", phá hoại hạnh phúc giữa cô và VJ Quốc Bảo Năm Cam (tên khai sinh: Trương Văn Cam; 22 tháng 4 năm 1947 - 3 tháng 6 năm 2004) là một trùm tội phạm có tổ chức khét tiếng ở Việt Nam, đặc biệt tại Thành phố Hồ Chí Minh và là bị cáo chính trong vụ án Năm Cam và đồng phạm nổi tiếng.. Trong quá trình bảo kê các quán karaoke và tụ điểm đánh bạc ở Thành phố 3 tháng sau khi Chris Galvin rời khỏi Motorola, các con số kinh doanh của công ty bắt đầu đảo chiều đi lên. Razr xứng đáng là "bom tấn", với 50 triệu máy bán ra trong 2 năm đầu lên kệ.Cuối năm 2004, giá trị thị trường của Motorola đạt 42 tỷ USD.Lúc này, Ed Zander là CEO của Motorola. Ga-ra Hạnh Phúc: Tôi nghĩ Khải đã sai khi nặng lời với Sơn Ca. Tập 5 của Ga-ra Hạnh Phúc đã chính thức lên sóng. Mọi chi tiết trong preview thì khi xem phim tôi đã rõ thêm phần nào. Về chuyện Vân ( Ngọc Huyền) mất tích, tôi nghĩ Khải ( Bảo Anh) đã quá nặng lời với Sơn Ca Công ty TNHH Thuộc Da Sài Gòn TanTec. Bình Dương. Theo dõi • 0. Chia sẻ. Vị trí đang tuyển. Doanh nghiệp này hiện chưa có tin tuyển dụng. Giới thiệu doanh nghiệp. Saigon Tan Tec Leather Ltd., www.liteleather.com. Saigon Tan Tec Leather is a 100% foreign-invested German company which was established end of Site De Rencontre Love Me Tender. Em ơi em đi về Em đừng ham chơi nữa Hãy về đây bên anh Anh cần em nhiều lắm Em ơi em đi về Cuộc đời mình rất ngắn Đừng để mất thời gian Vì nhưng chuyện vô nghĩa Anh ơi anh hãy chờ, Em còn bận việc chút Khi chiều xuống em qua, Anh vui lòng chờ nhé Em sẽ đến bên anh, Em cần anh kiên nhẫn Chẳng còn lo lắng chi Sao anh lại hờn dỗi Is it u, is it me Is It us u can see Is it u, is it me Is It us u can see Is it u, is it me Is It us u can see Bye bye baby Everything is gone Bye bye baby Everything is gone Bye bye baby Everything is gone Bye bye baby Everything is gone Em ơi , anh không thể, Chờ đợi thêm nữa Có nhiều thứ phải lo, Không thể chờ em mãi Nếu như anh không thế, Chờ đợi em thêm nữa Hãy cứ thế đi đi, Ta không cần nhau nữa Thôi đừng nói chi thêm, Chỉ còn là vô nghĩa Nếu không hiểu cho nhau, Chằng có thể đi tiếp Is it u, is it me Is It us u can see Is it u, is it me Is It us u can see Is it u, is it me Is It us u can see Bye bye baby Everything is gone Bye bye baby Everything is gone Bye bye baby Everything is gone Bye bye baby Everything is gone I'm not happy to make u cry Don't throw our love away I just want u to stay All i gotta say I'm sorry Babe We all make mistakes, Forgiving is the best way if we want to keep our love Is it u, Yeah it's me No it's us Now we See Is it u, Yeah its me No its us Now we See Is it u, Yeah it's me No its us Now we See Is it u, Yeah it's me No its us Now we See Oh my Baby I Know i was wrong Oh my Baby I Know i was wrong Oh my Baby I Know i was wrong Oh my Baby I Know i was wrong Oh, Oh, Oh, I know I was wrong Oh, Oh, Oh, I know I was wrong Tâm sự Thứ năm, 10/8/2017, 0930 GMT+7 Tôi mất niềm tin và hoàn toàn không còn cảm xúc gì với anh. Có những sai lầm chẳng thể sửa, tôi đã chọn anh thì lỗi do tôi. Tôi 34 tuổi, chồng là anh trai của người bạn gái và hơn tôi 10 tuổi, cùng quê, cưới được 5 năm, có 2 con. Tôi mồ côi cha từ bé nên có một gia đình hạnh phúc là ước mơ lớn nhất của đời mình. Dù tôi hơn anh về học thức nhưng nghĩ anh hơn mình nhiều tuổi thì sẽ chững chạc nên vượt qua nhiều dị nghị, những gì không hay về anh, tôi vẫn cưới. Trong lòng tôi lúc nào cũng mong có ngày anh sửa đổi. Đây là suy nghĩ sai lầm nhất của tôi đến thời điểm này. Khi tôi quen thì anh không có công việc ổn định, làm cho người em cũng không hợp với em rể nên chỉ làm được vài tháng. Sau đó anh làm riêng cũng được vài tháng nữa. Lúc ấy tôi đi làm cho công ty nước ngoài, lương cũng khá nên chỉ nghĩ đơn giản mình có thể lo cho cuộc sống sau này nên dù anh công việc không ổn định tôi cũng chẳng bận tâm. Thêm vào đó, anh nói với tôi khi mẹ mất mọi người cũng lo lắng cho anh không có công việc nên miếng đất anh đứng tên của gia đình, gia đình giao cho anh để anh mướn người làm ruộng lấy chi phí đó sống một năm thu hoạch cũng được khoảng 30 triệu. Em gái anh từng nói với tôi như lời anh nói, thực tế thì không có việc này, một người em nữa của anh nói với tôi là anh nói dối. Hiện tại tôi vẫn không biết tin vào ai. Nhà anh ở khu triều cường nước ngập, hơi cũ kỹ nên anh có nói sửa nhà rồi sẽ đám cưới. Đến gần ngày cưới tôi cũng không thấy sửa sang gì nên cùng anh dọn về nhà tôi ở. Thời gian đầu mới cưới, chúng tôi sống hạnh phúc. Sau tuần trăng mật thì tôi có thai, anh hạnh phúc vì nghĩ đã 39 tuổi rồi chỉ sợ không có con. Vì anh không có việc làm nên sau cưới tiền mừng tôi đưa cho em chồng hùn vốn mở xưởng đóng loa. Tôi vẫn đi làm với mức lương khá, còn lương của anh là 3 triệu/tháng. Một lần tình cờ, tôi nghe anh nói nếu sau này thất nghiệp, vì vợ con anh cũng có thể bán hủ tíu dạo. Tôi mừng như bắt được vàng vì nghĩ mình sẽ không bao giờ đói khi có người chồng biết nghĩ như vậy. Thế là sau khi sinh, tôi lại lấy tiền bảo hiểm thai sản để lấy lại một cái quán ăn cho chồng có công việc, nhân tiện cho mẹ và anh trai mình đang thất nghiệp có công ăn việc làm. Sau thời gian làm chung, vì có xích mích với chồng tôi, anh tôi bỏ đi không làm chung nữa. Làm quán ban đầu khó khăn tôi phải lấy lương của mình để bù lỗ đến khi quán ổn định thì lại có thai lần nữa. Con đến mà tôi khó khăn quá chỉ biết khóc, rồi tôi cũng sinh con được vuông tròn. Vừa chăm bé lớn, vừa chăm bé nhỏ mới tầm 3 tháng, tôi như điên dại khi thấy chồng cứ mải xem tin tức bóng đá, tôi lớn tiếng chửi anh thì anh đánh tôi quỵ xuống cầu thang, chảy máu miệng. Hôm sau anh xin lỗi nhưng tôi hoàn toàn không tin tưởng anh nữa và dần mất tình cảm với chồng lúc nào không hay. Sau này tôi mới biết thêm, anh đánh tôi còn do áp lực thua độ. Anh đã lấy tất cả trang sức của tôi đi bán, còn vàng tiết kiệm của mẹ tôi anh đem cầm để cá độ. Quán tôi cố gắng tạo dựng thì giang hồ kéo đến đòi tiền, anh lo sợ tắt máy điện thoại, khách hàng không liên hệ được bỏ đi, doanh thu giảm trầm trọng. Tôi lại cố gắng duy trì quán trong tâm trạng thất vọng tột cùng. Gia đình anh biết chuyện, để bù đắp thì đưa cho tôi 28 nghìn USD mua nhà cho cháu. Trước khi nhận tiền tôi có nói do anh cờ bạc, không biết lúc nào phải ra đường ở nên dù có nhận tiền từ nhà chồng tôi cũng nhờ mẹ đứng tên hộ chứ không muốn liên quan gì đến anh cả. Vậy mà, giờ đây trước mặt gia đình anh tỏ ra cao thượng, chấp nhận ly thân để lại số đó cho con, còn khi riêng hai vợ chồng anh bắt tôi cấn trừ số vàng anh đã lấy của tôi tính ra hơn một nửa số tiền nhà anh đưa. Vì mất mát quá nhiều tôi nghĩ thà mua nhà thì còn, để tiền hết lúc nào không biết nên không còn tiền tiết kiệm, chỉ sinh hoạt bằng lương đi làm hàng tháng. Tôi nói sẽ trả cho anh nhưng không phải lúc này, anh làm khó dễ tôi rất nhiều. Anh còn nói tôi lấy tiền của nhà anh mua nhà rồi cho mẹ đẻ đứng tên, tôi chết bất chợt thì con có được gì không? Tôi phân tích vì sao vợ chồng đến nông nỗi này, tiền hùn của anh chỉ một phần mười căn nhà, làm sao tôi để anh đứng tên được. Hơn nữa mẹ tôi chỉ còn mình tôi anh trai tôi đã mất năm ngoái, mẹ mua nhà, tôi chỉ hùn tiền của nhà chồng đưa để mua được rộng rãi hơn cho con có chỗ chơi đùa, tôi không phải lấy tiền nhà chồng mua nhà cho mẹ đẻ ở. Nếu tôi có chết, mẹ tôi có chết thì nhà đó cũng để lại cho con tôi chứ còn ai nữa đâu mà giành. Anh không bao giờ nhận ra lỗi của mình và nói tôi tham tiền, rằng vì anh không làm ra tiền nên tôi đã coi anh không ra gì, từ khi cưới về đến giờ không có hạnh phúc. Anh phủ nhận từng hạnh phúc với tôi và con gái như thế nào, anh cố chứng minh cho gia đình bên nội thấy là tôi tham tiền, chê anh, tất cả do lỗi của tôi. Anh đi đâu quá 2 tiếng đồng hồ mà tôi gọi là nói quản lý anh. Anh lúc nào cũng lén lút cá độ nên có tật giật mình, tôi đi làm bên ngoài 10 tiếng/ ngày và có 2 con nhỏ thì làm gì có thời gian mà giám sát anh. Quần áo đi đâu tôi cũng chuẩn bị tươm tất, anh lại bảo áp đặt cho anh ngay cả việc mặc quần áo. Tôi sống với anh muốn hạnh phúc thì phải hy sinh quá nhiều, tôi không có quyền đòi hỏi trách nhiệm của anh với gia đình, vì suy nghĩ của anh mặc định là trước khi cưới tôi đã biết anh không làm ra tiền. Tôi mất niềm tin và hoàn toàn không còn cảm xúc gì với anh. Tôi đã đề nghị ly thân, gia đình anh cũng khuyên nên ly thân và làm giấy tờ đi Mỹ cho anh, hai con để lại cho tôi. Tôi đồng ý như gia đình anh sắp xếp, chỉ mong anh sống đàng hoàng để sau này con gái không phải tủi nhục vì thực tế anh đã chơi bời suốt mấy chục năm rồi. Có những sai lầm chẳng thể nào sửa được, tôi đã chọn anh thì do lỗi tôi. Tôi cũng không có thời gian để trách than bất cứ gì nữa, chỉ đang cố gắng làm việc để vượt qua khó khăn lúc này và giữ những kinh nghiệm quý báu để dạy bảo cho hai con gái không phải đi vào vết xe đổ như mình. Nguyệt “Em đừng có cãi nhau với mẹ nữa được không? Anh mệt lắm rồi”. Đạt chỉ nói đúng bấy nhiêu rồi cúp máy. Tôi giật mình. Tôi cãi nhau gì với mẹ anh? Buổi sáng tôi rời khỏi nhà khi bà đi tập thể dục chưa về. Còn tối hôm trước thì bà kiếm chuyện chứ đâu phải tôi gây gổ? Ngay từ khi mới yêu Đạt, tôi đã gặp khó khăn với mẹ anh. Bà bảo tôi là người có tướng mạo không thiện, con gái mà gò má cao, mắt sáng, môi đỏ quá. Bà lo sau này tôi sẽ ăn hiếp con trai bà. Những điều này bà nói sau lưng tôi và còn cho rằng nếu bà lựa chọn thì sẽ không chọn dâu như tôi. Nhớ lần đó, tôi đã tự ái, muốn chia tay. Thế nhưng Đạt lại năn nỉ. Anh nói rằng mẹ nói nhiều như vậy nhưng tính rất tốt, rất thương con cháu, sau này ở chung sẽ hiểu nhau hơn. Tôi chịu đựng những lời cạnh khóe, mỉa mai của bà từ khi yêu Đạt, cho đến khi đám cưới về sống chung dưới một mái nhà. Tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng trong mắt bà, dường như tôi luôn có những khuyết điểm khiến bà khó chịu. Công ty phát lương muộn một ngày, bà đã nhắc; tiền điện nhiều hơn tháng trước một chút bà đã kêu phải đưa thêm; gạo mắm lên giá, bà xa gần, nặng nhẹ, bảo vợ chồng tôi ăn nhiều hơn vợ chồng bà; tôi về thăm cha mẹ ruột ở chơi lâu một chút, bà mỉa mai “lấy chồng rồi chớ đâu phải còn con gái mà muốn đi ngang, về tắt”… Ảnh minh họa Và câu chuyện khiến Đạt gay gắt với tôi xảy ra vào tối 25 Tết. Tối hôm đó, tôi mang quà của chị bạn về cho cha mẹ tôi. Chị chơi thân với tôi hồi còn đi học, Tết năm nào cũng gởi quà cho hai cụ. Vì phải về sớm để nấu cơm chiều nên tôi chở giỏ quà về nhà; định bụng ăn cơm xong sẽ mang qua cho cha mẹ; nào ngờ, đến khi tôi xin phép đi thì bà bóng gió, xa gần “Lấy chồng rồi thì phải lo cho nhà chồng, không phải hở tí ra là đút nhét cho cha mẹ ruột…”. Bà không nhắc đến tên tôi trong câu nói nhưng trong nhà lúc đó chỉ có tôi với bà, vì vậy tôi bảo “Cái này là của bạn con gởi biếu cha mẹ và nhờ con mang qua dùm chớ không phải của con đâu mẹ”. Nói vậy tôi tưởng bà thôi, không ngờ bà vẫn chì chiết “Ai mà biết được. Nói vậy chớ biết có phải như vậy không?”. Tôi đã định không trả lời nhưng chẳng hiểu sao lại không kềm được “Mà dẫu con có lo cho cha mẹ con thì cũng đúng thôi, không lẽ cha mẹ nuôi con mấy chục năm mà Tết nhất, con không lo được chút quà hay sao?”. Nói rồi tôi chào bà và dắt xe ra khỏi nhà. Tôi ở bên nhà cha mẹ rất khuya mới về. Tôi thật sự quá ngán ngẩm khi phải trở về ngôi nhà đó. Dù đã lường trước những khó khăn khi phải làm dâu nhưng tôi không nghĩ mọi chuyện lại phức tạp đến thế. Kiểm điểm lại, tôi thấy mình chẳng làm gì khiến bà phải ghét bỏ như vậy ngoài việc “gò má cao, mắt sáng, môi đỏ”. Còn chuyện tôi có ăn hiếp con bà hay không thì chính Đạt là người hiểu rõ hơn ai hết chứ làm sao bà biết được mà đi rêu rao với mọi người? Tôi ấm ức không méc thì thôi, cớ sao bà lại đặt điều với chồng tôi để anh gay gắt với tôi ngay những ngày giáp Tết như vậy? Hôm đó tôi phải gọi lại đến lần thứ ba, Đạt mới nghe máy. Tôi hỏi “Có phải mẹ đã nói gì với anh hay không? Nếu cần, tối nay về ba mặt một lời chớ em hết chịu nổi rồi”. Đạt nói với tôi là anh không muốn nghe bất cứ lời than vãn nào từ hai người phụ nữ đang ở cạnh anh, rằng nếu tôi sai thì nên chủ động làm lành với mẹ anh vì “Tết nhất tới nơi rồi, đừng để người ta cười vào mặt anh”. Trời ơi, tại sao người kiếm chuyện gây gổ là mẹ chồng mà tôi phải xin lỗi? Nếu bà không nói thì tôi đâu có trả lời? Mà không lẽ làm dâu thì phải suốt đời câm lặng dù người ta nói sai, nói bậy? Tôi làm dâu chớ đâu phải người giúp việc, đâu phải là nô tì? Được rồi, nếu anh muốn tôi xin lỗi thì tôi sẽ làm nhưng từ nay về sao, tôi sẽ không nói lời nào với mẹ anh nữa. Tôi nói là làm. Suốt mấy ngày Tết, lúc nào bà hỏi thì tôi trả lời, không hỏi thì thôi. Kết quả là sáng mùng 4, khi tôi chuẩn bị đi trực thì bà nói bâng quơ “Mấy hôm nay tôi sống với người câm. Vậy cũng tốt”. Tôi cố gắng dằn lòng, bụng bảo dạ, bà không nhắc đến tên mình thì coi như mình không nghe thấy gì. Vậy là tôi chào bà rồi đi làm. Vừa vô tới công ty, tôi nhận được điện thoại của chồng. Anh lại ca cẩm điệp khúc cũ “Làm ơn đừng có gây gổ với mẹ nữa, anh mệt lắm rồi”. Tôi có gây gổ gì đâu? Tôi chỉ im lặng thôi mà? “Thì em cứ nói chuyện bình thường đi chớ em im lặng như vậy mẹ nói em coi thường, coi mẹ như vô hình…”- Đạt gay gắt. Thì đúng là tôi đã coi bà như vô hình để không phải bực tức, ấm ức. Còn anh, biết mẹ mình như vậy còn cưới vợ làm gì? Giờ thì tôi đã biết vì sao người vợ trước của anh mới về sống chung có 28 ngày đã phải ly hôn. Tôi khá hơn khi đã sống với bà qua cột mốc 180 ngày. Và bây giờ tôi đã bắt đầu nhen nhóm ý nghĩ không nên tiếp tục kéo dài. Tôi muốn dọn ra ở riêng nhưng Đạt nói anh là con út, làm như vậy coi không được. Anh bảo chuyện ra riêng chấm dứt ở đây, anh không muốn tôi nhì nhằng nữa. Nhưng tôi thì không thể. Tôi vẫn muốn dọn đi. Và nếu như không làm được điều đó thì không biết điều gì sẽ xảy ra với cuộc hôn nhân của tôi. Có lẽ ngay từ đầu tôi đã sai lầm với cuộc hôn nhân này… Theo NLĐ Download Free DOCXDownload Free PDFToi da sai lam khi yeu phai nguoi con gai de daiToi da sai lam khi yeu phai nguoi con gai de daiToi da sai lam khi yeu phai nguoi con gai de daiToi da sai lam khi yeu phai nguoi con gai de daiBacsi365 vnKhi tôi vừa “gợi ý” xong “chuyện ấy”, không ngờ Uyên lại ôm lấy tôi và gật đầu khiến tôi quá bất ngờ. Cô ấy còn dúi vào tay tôi một vật, tôi mở ra thì càng bất ngờ hơn… Bài viết này xuất phát từ việc mình muốn comment vào bài viết "Chia sẻ những ngày đầu học Guitar" của bạn Thuybichngo, nhưng thấy có nhiều điều muốn nói thêm nên trở thành bài viết này viết của bạn ấy làm mình nhớ thời điểm mình tập tọe với cây đàn guitar, mục đích thì cũng chả có mục đích gì ngoài táng các bạn nữ đâu, cộng thêm có thằng bạn cầm đàn qua chỉ mình và rảnh, oke mình học LỰC CỦA MÌNHLúc ý cũng mày mò cùng thằng thầy bạn, nào là tay trái bấm thế này này, tay phải quạt thế này này, mỏi tay hả, thế rải dây đi cho nó đỡ. Bài này hào hùng hả, quạt chả mạnh vào mày ơi. Bài này tình củm hả, sì lâu róc slow rock cho nhịp nhàng nhé. Rồi khi đều rồi thì cũng lên mạng dò hợp âm của bài hát, đánh đủ thứ thể đi vừa mòCũng tầm 1 nămSau khoảng 5 nămHiện giờ vẫn thếVà sau khi mình thấy chán với việc mò mẫm, chuyển qua học tại lớp thì mình có rất nhiều nhìn nhận lại như sau. Và cũng là mục đích chính của bài viết này. Và để mở đầu, mình chỉ muốn nói với bản thân mình 5 năm về trước và cả những bạn có ý định tự học các nhạc cụ."HÃY ĐĂNG KÝ MỘT LỚP HỌC CHO ĐÀNG HOÀNG!"Lý do 1 Sai 1 ly, đi một dặm...Như nhiều người tự học và cũng được đề cập trong bài viết của bạn Thuybichngo, bạn sẽ không thể biết bạn sai ở đâu để sửa. Cần một người có trình độ để 1. Chỉ ra cái sai của bạn. 2. Sửa chỗ sai cho bạn - hướng bạn đến cái đúng. 3. Kèm bạn cho đến khi nào bạn không sai thế này thì cũng hơi ... khó đỡBạn hoàn toàn không thể vừa đánh, vừa nghe, vừa biết chỗ sai, vừa tự sửa được. Và tai hại là bạn tập cái sai đó hàng chục, hàng trăm lần. Đến lúc nhận ra cái sai rồi thì sửa khó vô cùng. Thậm chí là không do 2 Rối loạn khi tham khảo các tài liệu...Tài liệu của các tác giả nếu không diễn đạt chính xác sẽ gây hiểu nhầm, làm cho người đọc rất loạn và không biết hỏi ai. Trong khi lý thuyết nhạc lý cơ bản để đệm hát thực sự rất đơn giản. Đơn giản vô cùng ý, nhưng nếu không có người hướng dẫn, rất dễ lạc trôi, mà trôi đâu không trôi. Trôi vô biển nhạc lý thì coi như khỏi ngoi lên mình đi học, thầy đã giúp mình liên kết lại những kiến thức mình đã có và bổ sung những điều mình thiếu hụt khi tự học. Nhưng so với mấy bạn cùng lớp học từ đầu thì mình mất nhiều thời gian hơn, do phải bỏ một khoảng thời gian để tẩy đi những kiến thức bị nhầm do 3 Luyện bao nhiêu không quan trọng bằng luyện như thế nào...1 ngày bạn bỏ ra 30 phút tập, nhưng tập như thế nào trong 30 phút ấy mới là quan hợp âm HÂ cơ bản gồm 7 HÂ Trưởng, 7 HÂ Thứ, 7 HÂ Bảy. - Trường hợp 1 - Nếu bạn tự học, trình tự có thể sẽ như sau Ngày 1 Đô Trưởng, Rê Trưởng, Mi Trưởng. Ngày 2 Fa Trường, Sol Trưởng, La Trưởng. Ngày 3 Si Trưởng, Đô Thứ, Rê Thứ. .... - Trường hợp 2 - Nếu bạn học tại lớp, trình tự sẽ như thế này Ngày 1 Đô Trưởng, Fa Trưởng, Sol Trưởng. Ngày 2 La thứ, Rê thứ, Mi Thứ. Ngày 3 Sol 7 và Mi sao Hợp Âm ở lớp lại khác tự học hoàn toàn vậy, và có vẻ không theo thứ tự , thậm chí chả liên quan gì vậy ông kia ?Những hợp âm được liệt kê ở Trường hợp 1 là theo thứ tự Đô Rê Mi Fa Sol... nghe rất có vẻ rất hợp lý và theo trình trường hợp 2 thì các HÂ đều liên kết với nhau, chúng đều thuộc Cung Đô Trưởng hoặc La Thứ, vị trí 1-4-5 nghe quen quen phải không ?. Và vì hai cung đấy cùng chia sẻ bộ Khóa có thể coi như anh em của nhau nên bạn sẽ thấy sao cái chùm Hợp Âm trên cứ đi với nhau trong nhiều bài hát. Và như vậy sẽ còn rất nhiều chùm Hợp Âm đi với nhau như ví dụ phải cần có người giải thích Tại sao Đô Trưởng và La Thứ lại là anh em của nhau, lại cùng chia sẻ bộ Khóa, tại sao trong khóa Đô Trưởng lại chọn Fa và Sol Trưởng mà không phải HÂ khác. Tại sao lại có Sol 7 và Mi 7 ở này thì thật sự mình cũng đã đọc nhiều tài liệu online, sách nhưng rất khó để hiểu được nhưng thầy mình trong vòng 30 phút đã giải thích rất cặn kẽ cho mình. Và mọi việc trở nên dễ dàng hơn như học Tiếng Anh vậy, học theo kiểu 5 từ mới không liên quan hay 5 từ mới liên quan với nhau thì cái nào sẽ giúp bạn nhớ lâu hơn?Lý do 4 Thời Gian là chi phí lớn nhất, chứ không phải Học Phí...Còn muôn vàn lý thuyết âm nhạc để bạn có thể học và nâng cao trình độ. Bạn muốn 5 năm tiếp theo trước khi chuẩn bị đàn lại cứ phải bật điện thoại để tìm hợp âm, hoặc phải ghi nhớ đoạn này bài này là hợp âm này, chơi điệu gì như mình đã từng không ?Hay bạn muốn khi người ta nói tên bài hát, bạn chẳng cần phải nhớ gì vì chỉ cần lắp công thức nhạc lý là biết rằng bài này gồm những Hợp Âm gì, điệu gì và cứ thế đệm hát ? Chả ai có thể nhớ 1,000 bài hát đâu, chỉ cần nhớ công thức thì mọi thứ đơn giản hơn 1 bài hát hoàn toàn xa lạ, chỉ cần nghe người ta hát vài ba câu đầu. Bạn đã đoán được Cung của bài, suy ra toàn bộ Hợp Âm, Giai điệu...Vậy thì thay vì 5 năm mò mẫm, bạn chỉ cần 2 năm để đạt được những điều mình nói ở trên. Tất nhiên phải tốn một khoản tiền của bạn để mua kiến thức của người dạy. Hãy nhớ cái gì quý thì sẽ tốn kém, đồ miễn phí thì phần lớn là không đảm bảo chất lượng. Và Thời Gian là chi phí lớn nhất chứ không phải là Học nhẹTừ kinh nghiệm bản thân, mình vẫn muốn nhắc lại rằng nếu đã bỏ thời gian ra học thứ gì đó mới mẻ thì nên học một cách bài bản, và nếu có điều kiện thì nên chọn ra phương pháp tốt nhất để học. Bài viết cũng là kinh nghiệm chính bản thân mình và cũng muốn giúp những bạn đang có suy nghĩ về tự học nhạc cụ. Tự học có nhiều ưu điểm, nhưng khuyết điểm của nó cũng rất lớn. Hãy thực sự cân nhắc trước khi lựa - 23/08/2019Đọc thêm

toi da sai lam